| 
 Năm 28 
tuổi, tôi đóng cửa xưởng sửa chữa ô tô đang phát triển, thành lập Công ty cổ 
phần cơ khí chính xác Tokai Seiki, bắt đầu chế tạo bạc piston. Lý do: Việc sửa 
chữa cuối cùng vẫn chỉ là sửa chữa, dù có tài giỏi đến đâu cũng không có khách 
hàng nào từ Tokyo và Mỹ đến để đặt hàng. Đây cũng có thể nói là bước đầu thay 
đổi từ sửa chữa sang chế tạo.
  Tiếp tục cắp cặp đến 
trường
  
                                         
                                         | 
                                       
| Ông Honda (x) tại thương 
hội Ato, chi nhánh Hamatatsu năm 1935 |    
                                Hàng ngày, cùng với giám đốc điều hành Miyamoto, chúng tôi miệt 
                                  mài nghiên cứu kỹ thuật đúc đến hai, ba giờ 
                                  khuya. Tóc tai dài thườn thượt, tôi phải gọi 
                                  vợ đến tận xưởng cắt tóc cho để không mất thời 
                                  gian, khi mệt thì uống ít rượu rồi nằm lăn ra 
                                  ngủ trên sàn bên cạnh bếp lửa. Tình cảnh đó 
                                  kéo dài trong nhiều tháng, có lẽ trong cả cuộc 
                                  đời tôi đây là giai đoạn gian khổ nhất, lấy 
                                  đêm làm ngày, kiệt tâm kiệt sức nhất.  
                                   
                                  Tiền dành dụm cũng gần cạn, đến đồ tư trang 
                                  của vợ cũng phải đem đi cầm. Dẫu vậy, tôi vẫn 
                                  cắn răng chịu đựng vì nghĩ rằng nếu bỏ giữa 
                                  chừng thì nhiều người sẽ chịu cảnh chết đói. 
                                  Mọi việc như bị dồn ép vào đường cùng. 
                                   
                                  Đến lúc việc thất bại đã rõ ràng tôi mới hiểu 
                                  nguyên nhân là do tôi còn thiếu những tri thức 
                                  cơ bản về ngành đúc. Tôi hiểu rằng mọi việc 
                                  sẽ phải làm lại từ đầu để có thể nhảy vọt một 
                                  bước dài hơn. Với suy nghĩ như vậy, tôi nhờ 
                                  giáo sư Adachi - Hiệu trưởng Trường Cao đẳng 
                                  Kỹ thuật Hamamatsu lúc bấy giờ cho phép tôi 
                                  học dự thính tại Trường Cao đẳng công nghệ Hamamatsu. 
                                   
                                  Trong giờ học hầu hết các học sinh khác thường 
                                  ghi chép tất cả lời nói của thầy, riêng tôi 
                                  trong đầu chỉ nung nấu đến việc nghiên cứu để 
                                  chế tạo thành công bạc piston và tìm ra nguyên 
                                  nhân thất bại, cho nên tôi chẳng quan tâm ghi 
                                  chép lời giảng. Những gì tôi học hỏi được trong 
                                  giai đoạn này rất hữu ích, nó là cơ sở khi tôi 
                                  phải suy nghĩ tìm hiểu một vấn đề gì hoặc cách 
                                  giải đáp được những băn khoăn về kỹ thuật nào 
                                  đó. 
                                   
                                   
                                  Ngày mà chúng tôi chế tạo thành công bạc piston 
                                  đúng theo tiêu chuẩn là ngày 20-11-1937 (Chiêu 
                                  Hòa 12). Chúng tôi nhận được đơn đặt hàng ba 
                                  vạn sản phẩm cho xe ôtô Toyota nhưng khi giao 
                                  năm mươi cái để kiểm tra chất lượng thì chỉ 
                                  có ba cái đạt tiêu chuẩn. Phải nói, đây là một 
                                  kinh nghiệm đau xót không thể nào quên.  
                                   
                                  Mất khoảng hai năm, cuối cùng sản phẩm của chúng 
                                  tôi mới đạt tiêu chuẩn giao hàng cho Toyota. 
                                  Với kết quả này, chúng tôi được Toyota đầu tư 
                                  vốn 40% để thành lập công ty với tổng số vốn 
                                  120 vạn yên, chính thức đưa vào sản xuất bạc 
                                  piston. Không chỉ chế tạo piston xe ô tô mà 
                                  chúng tôi còn chế tạo linh kiện cho máy bay 
                                  hay tàu hải quân. Đặc biệt, tôi đã tập trung 
                                  xây dựng thành công dây chuyền sản xuất tự động 
                                  sản xuất bạc piston. Từ kinh nghiệm này, khi 
                                  chiến tranh kết thúc đã tạo điều kiện cho tôi 
                                  sản xuất xe gắn máy ở quy mô lớn. 
                                   
                                  Từ xe đạp gắn động cơ đến Dream 
                                   
                                  Sau chiến tranh, sự nghiệp chế tạo 
                                  bạc piston của chúng tôi hoàn toàn chấm dứt. 
                                  Công ty Toyota đề nghị tôi chế tạo phụ tùng 
                                  cho Toyota nhưng tôi kiên quyết từ chối và bán 
                                  toàn bộ cổ phiếu của tôi cho Toyota. Trong chiến 
                                  tranh, phải cam phận làm dưới trướng đại gia 
                                  Toyota, nay chiến tranh chấm dứt tôi nhận ra 
                                  đây là dịp để có thể làm những việc tự lập, 
                                  phát huy cá tính riêng của mình. 
                                   
                                  Tiền nhận được từ việc bán cổ phiếu Công ty 
                                  cơ khí chính xác Tokai Seiki là 450.000 yên. 
                                  Số tiền này có thể làm vốn để đầu tư công việc 
                                  gì đó nhưng lúc đó tôi cũng khó lòng tính ngay 
                                  được. Trong thời loạn lạc cũng phải chấp nhận 
                                  thua thiệt, suy nghĩ như vậy nên tôi đã trải 
                                  qua một năm sống vui chơi, thổi sáo trúc qua 
                                  ngày để chờ xem tình hình thay đổi ra sao. 
                                   
                                  Thật ra tuy vui chơi nhưng trong tim tôi lúc 
                                  nào cũng âm thầm suy nghĩ, tìm bước đi tiếp. 
                                  Và cái mà tôi bắt tay đầu tiên chế tạo là máy 
                                  dệt. Tuy nhiên với sức tiêu xài chơi bời như 
                                  tôi nên việc chế tạo không đủ để bù đắp. Vì 
                                  thế, tôi phải bỏ việc chế tạo máy dệt và nghĩ 
                                  đến việc chế tạo xe gắn máy. Tôi ra sức thu 
                                  mua các loại động cơ nhỏ từ những máy thông 
                                  tin quân đội sử dụng trong chiến tranh với giá 
                                  rẻ rồi cho gắn vào xe đạp là có thể chạy rất 
                                  tốt. Cuối cùng, chiếc xe này được người sử dụng 
                                  rất ưa chuộng, bán chạy như tôm tươi. Động cơ 
                                  trong kho để lắp vào xe không đủ để đáp ứng 
                                  yêu cầu của khách. 
                                   
                                  Bản thân tôi vốn thích chế tạo máy móc nên trong 
                                  hoàn cảnh này nghĩ ngay là phải chế tạo động 
                                  cơ. Đó là động cơ xe gắn máy Honda hiện nay. 
                                  Về việc chế tạo xe gắn máy thì ngay chính những 
                                  người thân và bạn bè cũng có nhiều ý kiến và 
                                  đánh giá khác nhau, thậm chí có người phê phán: 
                                  “Vào thời đại xăng nhớt hiếm hoi như  thế 
                                  này thì làm gì có người dùng xe gắn máy”.  
                                   
                                  Nhưng riêng tôi vẫn chủ trương bắt tay vào việc 
                                  chế tạo động cơ vì: “Chính trong thời đại thiếu 
                                  xăng như vậy cho nên xe gắn máy hoạt động ít 
                                  tốn xăng là nhu cầu bức thiết”. Tuy nhiên, xe 
                                  đạp gắn động cơ thì đương nhiên chạy chậm và 
                                  không chạy lâu bền được. Cho nên tôi quyết tâm 
                                  phải làm xe gắn máy có công suất mạnh với khung 
                                  sườn chắc chắn và chịu lực.  
                                   
                                  Tập trung trí tuệ và năng lực của toàn thể nhân 
                                  viên, chúng tôi chế tạo thành công xe gắn máy 
                                  mang tên Dream vào năm 1949. Tên “Dream” có 
                                  nghĩa là “Giấc mơ” của tôi đối với tốc độ. Chúng 
                                  tôi đã chúc mừng thành công này bằng rượu Nhật. 
                                  “Giấc mơ” của tôi đã trở thành hiện thực! . 
Bài 5: Chinh phục những đường đua thế giới 
Người dịch:  NGUYỄN 
                                  TRÍ DŨNG 
(*) Sách do Trung tâm Sách và xuất bản Báo SGGP kết hợp với trường Doanh thương Trí Dũng và NXB văn hóa Sài Gòn xuất bản. 
Top
				 
  
Bài 1: Đứa con người thợ rèn 
Bài 2: Từ chú tiểu thành vị thánh 
                                Bài 
                                3: Hai lần thoát chết 
                                Bài 4 : Giấc mơ mang tên “Dream” 
Bài 5: Chinh phục những đường đua thế giới 
                                Bài 
                                6: Rút lui khi ở đỉnh cao quyền lực 
Bài 7: Hành trình cảm tạ  
 |